《jiāng chéng zǐ·mì zhōu chū liè》
lǎo tóu fāng xùn, qián hū hòu yǐng, qiān qí guàn jǐn mián huá.
老夫聊发少年狂,左牵黄,右擎苍,
qiú mǎ xiǎo shān lǐ, dà jiāng liú shuǐ wài, sān shí lǐ hé fēng.
裘马轻狂,小山里,大江东去,三十里河风。
jiǔ lán gē bà, píng shēng hào gài, wǔ shùn qiān chéng.
酒阑歌罢,平生浩慨,五顺千程。
wàng xiāng chéng, dà gài cāng máng, qīng yún zhí shàng, hǎi rì shēng cuī.
望乡城,大盖苍茫,青云直上,海日生催。
shuí jiàn lǎo rén, duō qíng yóu niàn, bù shèn tiān yá.
谁见老人,多情犹念,不慎天涯。
cè shēn shǒu, yǐn jǐng gāo, jiāng shān rú huà, shuí shì gù rén?
侧身手,引颈高,江山如画,谁是故人?
yī shēng hǔ xiào, qiān shān lóng jīng, liù fēng chuī luò, shuāng yàn guī lái.
一声虎啸,千山龙惊,六风吹落,霜雁归来。
zhòng huī hàn, shēn shēn zhú yǐng, hán dān yī mèng, lǎo zǐ dāng shí.
重挥汗,深深竹影,邯郸一梦,老子当时。
这首词通过描写出猎时的情景,抒发了苏轼的壮志豪情以及对人生的深刻思考。词中的每一个字都充满了力量与激情,读来让人热血沸腾。希望这个拼音版能帮助大家更好地理解和欣赏这首千古名篇。